Dị ứng lông mèo là gì? Dấu hiệu và cách trị nhanh

Dị ứng lông mèo là thuật ngữ chỉ người bệnh dị ứng với lông hoặc các chất dính trên lông mèo, chẳng hạn như nước bọt, vảy da hoặc nước tiểu. Tình trạng này rất phổ biến, có thể dẫn đến các vấn đề hô hấp nhẹ hoặc sốc phản vệ gây đe dọa đến tính mạng.

Dị ứng lông mèo
Dị ứng lông mèo là tình trạng phổ biến có thể gây hắt hơi, sổ mũi hoặc gây ngạt thở

Dị ứng lông mèo là gì?

Dị ứng lông mèo là tình trạng cơ thể phản ứng với các protein có trong tế bào da, nước bọt hoặc nước tiểu của mèo. Các dấu hiệu dị ứng phổ biến bao gồm dẫn đến các triệu chứng như viêm mũi dị ứng, hắt hơi và sổ mũi. Ở người bệnh hen suyễn, dị ứng lông mèo có thể khiến các triệu chứng hen suyễn trở nên nghiêm trọng hơn, chẳng hạn như thở khò khè và khó thở.

Tiếp xúc trực tiếp với lông mèo có thể dẫn đến các triệu chứng dị ứng, chẳng hạn như phát ban, nổi mề đay hoặc ngứa da. Bên cạnh đó, các chất gây dị ứng ở mèo có thể là bụi dính vào mắt, mũi sau khi tiếp xúc, ôm ấp và vuốt ve mèo.

Hầu hết các trường hợp dị ứng lông mèo xảy ra khi người bệnh hít các chất gây dị ứng trong không khí. Điều này có thể khiến một lượng lớn các chất gây dị ứng tích tụ ở đường hô hấp trên và dưới.

Phóng sự VTV2 đưa tin Trung tâm Thuốc dân tộc là đơn vị khám chữa bệnh mề đay bằng Đông y uy tín nhất hiện nay. [Tìm hiểu ngay để khỏi bệnh]

Dị ứng lông mèo có thể nhẹ hoặc nghiêm trọng, bao gồm dẫn đến các phản ứng sốc phản vệ. Do đó, nếu dị ứng, các tốt nhất là tránh tiếp xúc và sống chung với mèo. Tuy nhiên, có một số loại thuốc, một số phương pháp điều trị khác có thể hỗ trợ cải thiện các triệu chứng và kiểm soát tình trạng dị ứng. Trao đổi với bác sĩ để được hướng dẫn cụ thể.

Nguyên nhân gây dị ứng lông mèo

Hệ thống miễn dịch sẽ tạo ra các chất để chống lại các tác nhân gây hại cho cơ thể, chẳng hạn như vi khuẩn và virus. Ở những người dị ứng mèo, hệ thống miễn dịch sẽ tạo ra các kháng thể để chống lại các dị nguyên và dẫn đến các dấu hiệu, chẳng hạn như ngứa, chảy nước mũi, phát ban trên da và các triệu chứng của bệnh hen suyễn.

Dị ứng lông mèo là tình trạng rất phổ biến và gần như gấp đôi khi so với dị ứng lông chó. Tuy nhiên, các chuyên gia cho biết, dị nguyên gây dị ứng chính không phải là lông mèo. Những người dị ứng với mèo thường là dị ứng ứng với các protein của mèo, thường có trong nước tiểu, nước bọt và vẩy khô của da.

Hít phải lông mèo, nước bọt và thậm chí là nước tiểu của mèo có thể dẫn đến các phản ứng dị ứng. Các dị nguyên gây dị ứng có thể bám trên quần áo, lưu thông trong không khí, đọng lại ở đồ đạc, giường ngủ, nội thất, các vật dụng cá nhân và môi trường sống.

Bên cạnh đó, những loại mèo lông ngắn hoặc không có lông được cho là ít gây dị ứng hơn các giống khác. Điều này cũng đúng với dị ứng các loại thú cưng khác, chẳng hạn như chó lông ngắn thường ít gây dị ứng hơn các giống khác.

Hít phải lông mèo
Người có tiền sử dị ứng thường dễ bị dị ứng mèo hoặc chó

Các yếu tố nguy cơ:

  • Dị ứng lông mèo là tình trạng phổ biến. Tuy nhiên một người có nhiều khả năng bị dị ứng hơn nếu có tiền sử bệnh dị ứng hoặc bệnh hen suyễn.
  • Việc tiếp xúc với vật nuôi từ nhỏ có thể giúp người bệnh ít có nguy cơ dị ứng hơn khi trưởng thành. Các nghiên cứu cho biết, những đứa trẻ sống với chó hoặc trong những năm đầu đời thường có sức đề kháng tốt hơn. Do đó thường ít có nguy cơ nhiễm trùng đường hô hấp trên và mắc bệnh dị ứng khi so với những đứa trẻ không sống cùng với chó trong thời thơ ấu.
  • Một số bệnh lý cơ bản có liên hệ mật thiết với tình trạng dị ứng lông mèo, chẳng hạn như dị ứng với chó, bò, lợn, ngựa hoặc các loại vật nuôi khác.

Dị ứng lông mèo rất phổ biến, tuy  nhiên người bệnh không nên vứt bỏ vật nuôi. Hạn chế thời gian tiếp xúc gần gũi với mèo và áp dụng các biện pháp xử lý theo hướng dẫn của bác sĩ có thể cải thiện các triệu chứng hiệu quả.

Dấu hiệu nhận biết dị ứng lông mèo

Các triệu chứng của dị ứng lông mèo phụ thuộc vào loại protein mà người bệnh dị ứng và mức độ tiếp xúc với loại protein đó. Cụ thể, các dấu hiệu phổ biến bao gồm:

  • Xuất hiện một cơn hen suyễn ở những người bệnh hen suyễn
  • Có các triệu chứng hô hấp như ho, hắt hơi và nghẹt mũi
  • Mắt bị kích ứng dẫn đến đỏ mắt
  • Ngứa da
  • Phát ban trên những khu vực cơ thể tiếp xúc với lông mèo hoặc các protein khác có trên cơ thể  mèo
triệu chứng dị ứng lông mèo
Dị ứng mèo có thể dẫn đến các triệu chứng hô hấp như ho, hắt hơi và nghẹt mũi

Nếu dị ứng không được điều trị hoặc khi người bệnh không tránh khỏi các chất gây dị ứng, các triệu chứng phát sinh có thể bao gồm:

  • Ho liên tục do chảy nhiều dịch mũi
  • Sốt
  • Ớn lạnh
  • Buồn nôn
  • Nôn

Nếu lông hoặc các chất gây dị ứng ở mèo xâm nhập vào phổi, các chất gây dị ứng có thể kế hợp với các kháng thể. Điều này có thể dẫn đến các triệu chứng, chẳng hạn như khó thở, ho và thở khò khè.

Dị ứng mèo đôi khi có thể dẫn đến những cơn hen suyễn cấp tính và là tác nhân khiến bệnh hen suyễn trở nên nghiêm trọng hơn hoặc trở thành mãn tính. Có khoảng 30% các trường hợp dị ứng mèo có thể khiến người bệnh lên cơn suyễn nghiêm trọng. Trao đổi với bác sĩ nếu các triệu chứng trở nên nghiêm trọng hoặc gây khó chịu.

Ngoài ra, mặc dù hiếm khi xảy ra, nhưng dị ứng mèo có thể gây sốc phản vệ. Sốc phản vệ có thể gây hạ huyết áp xuống mức nguy hiểm, gây khó thở, tăng nguy cơ đau tim và gây tử vong. Do đó, những người cảm thấy ngạt thở sau khi tiếp xúc với mèo nên đến bệnh viện để được xử lý phù hợp.

Dị ứng lông mèo có nguy hiểm không?

Dị ứng mèo là tình trạng phổ biến  và thường không nghiêm trọng nếu có biện pháp xử lý, phòng ngừa phù hợp. Tuy nhiên, đôi khi dị ứng có thể dẫn đến một số rủi ro, chẳng hạn như:

dị ứng lông mèo có nguy hiểm không
Nếu không được điều trị, dị ứng lông mèo có thể gây viêm xoang và bệnh hen suyễn
  • Viêm xoang: Tình trạng viêm mạn tính trong các mô đường hô hấp do dị ứng với mèo có thể gây tắc nghẽn các hốc rỗng kết hợp với đường mũi (xoang). Điều này có thể dẫn đến nhiễm trùng xoang, chẳng hạn như viêm xoang.
  • Bệnh hen suyễn: Những người bị hen suyễn và dị ứng mèo thường gặp khó khăn trong việc kiểm soát các triệu chứng hen suyễn. Người bệnh có thể lên cơn suyễn bất thường và cần được điều trị y tế ngay lập tức hoặc cấp cứu để tránh các rủi ro không mong muốn.

Chẩn đoán dị ứng lông mèo như thế nào?

Có hai cách đề kiểm tra bất cứ loại dị ứng nào, bao gồm đối với dị ứng mèo: Xét nghiệm da và xét nghiệm máu. Cụ thể các xét nghiệm chẩn đoán dị ứng lông mèo bao gồm:

1. Xét nghiệm da

Bác sĩ có thể đề nghị kiểm tra các phản ứng trên da để xác định dị nguyên gây dị ứng. Có hai loại xét nghiệm dị ứng da, bao gồm:

Xét nghiệm chích da:

Đây là thử nghiệm được áp dụng để xác định bất cứ tình trạng dị ứng nào. Bác sĩ sẽ sử dụng một kim sạch để chích vào bề mặt da, thường là ở cẳng tay hoặc lưng và tiêm vào một lượng nhỏ các chất gây dị ứng. Với xét nghiệm này, người bệnh có thể thực hiện nhiều chất gây dị ứng khác nhau cùng một lúc. Người bệnh có thể được chăm sóc da liễu sau xét nghiệm để tránh các phản ứng dị ứng không kiểm soát.

Sau khoảng 15 – 20 phút, vùng da bị chích có thể bị sưng lên do phản ứng với các tác nhân dị ứng. Dị ứng lông mèo dương tính thường dẫn đến các vết sưng đỏ, ngứa da với các loại protein trên cơ thể mèo. Các phản ứng này thường được biến mất sau 30 phút và không dẫn đến các rủi ro nghiêm trọng.

biểu hiện dị ứng lông mèo
Dị ứng mèo có thể được chẩn đoán thông qua xét nghiệm da và xét nghiệm máu

Kiểm tra nội bì:

Trong kiểm tra này, bác sĩ sẽ tiêm chất gây dị ứng bên dưới da cẳng tay hoặc cánh tay. Các phản ứng dị ứng như hình thành vết sưng đỏ, ngứa da cho thấy người bệnh dương tính với chất gây dị ứng.

Xét nghiệm này thường nhạy cảm hơn so với xét nghiệm chích da, có nghĩa là kết quả có độ chính xác cao hơn. Tuy nhiên đôi khi người bệnh cũng có thể cho kết quả dị ứng giả, có nghĩa là tạo ra phản ứng ngay cả khi không dị ứng.

Cả hai bài dị ứng da đều quan trọng và cần thiết trong việc kiểm tra dị ứng lông mèo. Bác sĩ sẽ giải thích các phương pháp xét nghiệm phù hợp nhất đối với từng cá nhân. Trao đổi với bác sĩ chuyên môn để được hướng dẫn cụ thể.

2. Xét nghiệm máu

Một số người có thể không thể thực hiện xét nghiệm da, thường là do tình trạng da hiện có hoặc do tuổi tác của người bệnh. Trẻ em thường không được đề nghị kiểm tra da để tránh các phản ứng không mong muốn. Trong trường hợp này, bác sĩ sẽ đề nghị xét nghiệm máu để kiểm tra tình trạng dị ứng.

Bác sĩ sẽ lấy một mẫu máu và kiểm tra các chất đối kháng với chất gây dị ứng, chẳng hạn như lông mèo, tại phòng thí nghiệm.

Xét nghiệm máu có thể mất nhiều thời gian hơn nhưng thường an toàn do không có phản ứng dị ứng rủi ro khi so với xét nghiệm da. Thử nghiệm này cũng có thể cho biết mức độ nhạy cảm của người bệnh với tác nhân gây dị ứng, chẳng hạn như lông mèo.

Biện pháp xử lý khi dị ứng lông mèo

Dị ứng lông mèo thường có thể được kiểm soát bằng các loại thuốc dị ứng tiêu chuẩn và một số biện pháp khác. Phụ thuộc vào mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng, bác sĩ có thể đề nghị cách xử lý như sau:

1. Cách điều trị nhanh chóng

Cách nhanh chóng và hiệu quả nhất để xử lý nhanh tình trạng dị ứng lông mèo là tránh tiếp xúc với tác nhân dị ứng. Tuy nhiên, một số biện pháp sau có có thể cải thiện các triệu chứng dị ứng nhanh chóng:

làm gì khi bị dị ứng lông mèo
Các loại thuốc chống dị ứng có thể cải thiện các triệu chứng dị ứng nhanh chóng
  • Thuốc kháng histamine chẳng hạn như diphenhydramine, loratadine hoặc cetirizine, có thể hạn chế việc sản xuất các chất hóa học của hệ thống miễn dịch và cải thiện các triệu chứng, chẳng hạn như giảm ngứa, hắt hơi và sổ mũi.
  • Thuốc xịt mũi corticosteroid như fluticasone hoặc mometasone  có thể làm giảm viêm và kiểm soát các triệu chứng viêm mũi dị ứng. Tuy nhiên thuốc corticosteroid chỉ được sử dụng với liều lượng thấp và trong thời gian ngắn để tránh các rủi ro không mong muốn.
  • Thuốc thông mũi chẳng hạn như pseudoephedrine có thể giúp thu nhỏ các mô bị sưng trong đường mũi và giúp người bệnh thở bằng mũi dễ dàng hơn.
  • Cromolyn Natri có thể được chỉ định để giải phóng các hóa chất của hệ thống miễn dịch và làm giảm các triệu chứng.
  • Chất điều chỉnh leukotriene có thể ngăn chặn hoạt động của một số hóa chất trong hệ thống miễn dịch và cải thiện các triệu chứng dị ứng lông mèo. Tuy nhiên thuốc có thể dẫn đến một số tác dụng phụ, chẳng hạn như nhiễm trùng đường hô hấp trên, đau đầu, sốt, thay đổi hành vi, tâm trạng hoặc mang lại cảm giác lo lắng, trầm cảm. Do đó, chỉ sử dụng thuốc trong thời gian ngắn và theo chỉ định của bác sĩ để tránh các rủi ro không mong muốn.

2. Biện pháp khắc phục tại nhà

Rửa mũi bằng nước muối là một cách cải thiện nhanh các triệu chứng dị ứng lông mèo có thể được thực hiện tại nhà. Bên cạnh đó, rửa mũi cũng có thể giảm nghẹt mũi, hạn chế các triệu chứng chảy dịch mũi sau, ngăn ngừa các cơn ho và hắt hơi.

Sử dụng máy lọc không khí dạng hạt là một biện pháp mang lại hiệu quả cao và phù hợp với người dị ứng lông mèo. Máy lọc không khí có thể làm giảm lông mèo trong khí khí bằng cách đưa không khí qua bộ lọc, giữ lại lông, vảy da cũng như mạt bụi, phấn hoa và các chất gây dị ứng khác trong không khí.

Trao đổi với bác sĩ hoặc người có chuyên môn để được tư vấn cụ thể.

3. Giảm tiếp xúc với mèo

Mặc dù các biện pháp điều trị có thể kiểm soát các triệu chứng dị ứng ở mèo, tuy nhiên cách tốt nhất để cải thiện tình trạng này là tránh tiếp xúc với mèo và lông mèo. Cụ thể, người bệnh có thể tham khảo một số biện pháp như sau:

dị ứng lông mèo phải làm sao
Hạn chế tiếp xúc với mèo để cải thiện các triệu chứng dị ứng
  • Không chạm, ôm hoặc hôn mèo hoặc các hoạt động tiếp xúc khác.
  • Cẩn thận với những người tiếp xúc với mèo và nuôi mèo, bởi vì các dị nguyên gây dị ứng có thể bám trên quần áo, gây tiếp xúc gián tiếp và gây ra các triệu chứng dị ứng nghiêm trọng ở một số người.
  • Cẩn thận với những người nuôi mèo hoặc tiếp xúc gần với mèo. Đôi khi các dị nguyên dị ứng có thể bám trên quần áo, dẫn đến tiếp xúc gián tiếp và dẫn đến các triệu chứng dị ứng nghiêm trọng ở một số người.
  • Nếu cần ở trong nhà của người nuôi mèo, hãy yêu cầu chủ nuôi giữ mèo ở ngoài phòng ngủ trong vài tuần trước khi người bệnh đến ở. ngoài ra, sử dụng thuốc chống dị ứng trước vài tuần để ngăn ngừa và kiểm soát các phản ứng dị ứng có thể xảy ra.

Đối với người nuôi mèo, người  bệnh có thể hạn chế tiếp xúc với mèo càng nhiều càng tốt. Đảm bảo có một thành viên khác trong nhà chăm sóc mèo. Người bệnh cần lưu ý các vấn đề chẳng hạn như:

  • Giữ khoảng cách với mèo và hạn chế tiếp xúc càng nhiều càng tốt.
  • Hạn chế khu vực hoạt động của mèo, không cho phép mèo đi lang thang tự do trong nhà. Đặc biệt không để mèo đi vào phòng ngủ.
  • Giữ mèo ở ngoài nhà càng nhiều càng tốt, tuy nhiên hãy đảm bảo an toàn cho mèo.
  • Làm sạch các bề mặt thường xuyên bởi vì lông mèo có ở khắp mọi nơi. Vì vậy, người bệnh cần lau chùi, quét dọn dàn nhà, hút bụi thảm, lau chùi đồ đạc thường xuyên để làm sạch môi trường sống.
  • Làm sạch không khí với máy lọc không khí hoặc thường xuyên mở cửa sổ để giúp lông mèo thoát ra khỏi nhà.
  • Cân nhắc việc tắm mèo thường xuyên để hạn chế tối đa khả năng gây dị ứng.

Dị ứng lông mèo ở trẻ sơ sinh

Trẻ sơ sinh không thể nói về các triệu chứng, vì vậy dị ứng mèo ở trẻ sơ sinh có thể không bị phát hiện. Tuy nhiên, các dấu hiệu dị ứng ở trẻ sơ sinh và trẻ mới biết đi thường bao gồm:

  • Bị ốm
  • Khó ngủ
  • Khó thở
  • Phát ban
  • Có các triệu chứng hô hấp không rõ nguyên nhân

Do đó nếu nuôi mèo hoặc các loại động vật khác trong nhà, cha mẹ nên cân nhắc cho trẻ đến bệnh viện để kiểm tra dị ứng. Ngoài ra, một số tác nhân gây dị ứng khác có thể bao gồm mạt bụi và nấm mốc.

Dị ứng lông mèo tương đối phổ biến với nhiều mức độ khác nhau. Tuy nhiên, dị ứng thường không thể tự khỏi theo thời gian, thậm chí các triệu chứng có thể trở nên tồi tệ hơn. Dị ứng ngoài tầm kiểm soát có thể tăng nguy cơ mắc bệnh hen suyễn và dẫn đến các rủi ro khác. Do đó, người bệnh không nên bỏ qua các triệu chứng dị ứng. Thay vào đó đến bệnh viện để được hướng dẫn các biện pháp xử lý, phòng ngừa các cách sống chung với mèo an toàn.

5/5 - (2 bình chọn)

Tin bài nên đọc

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này!

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *